Bàn Luận Tư Thế Ăn Cẩu Lương Chính Xác

Chương 3: Học bá công vị dâu tây (3)


Editor: Minori

"Thích Trình, mày thật ghê tởm!"

Giọng nói vừa cất lên, Cẩu Lương bỗng dưng mở to hai mắt.

Trong nháy mắt Cẩu Lương và hệ thống đều cảm giác được hồn thể Thích Trình phong ấn trong không gian đông lạnh đang run lên kịch liệt.

Nhưng hiện tại bọn họ đều không có tâm tư quản việc này, Cẩu Lương liên tiếp truy hỏi hệ thống về tình huống tìm kiếm hợp phối, hệ thống đang dốc toàn lực bao trùm rà quét không rảnh mà đáp lại cậu.

Chiêm Vĩnh Triết đẩy đám người ra, nổi giận đùng đùng mà rời đi, Cẩu Lương không phòng bị mà bị bạn tốt của Chiêm Vĩnh Triết là Trần Lý Bạch đánh một đấm. Đối phương mắng: "Thích Trình mày con mẹ nó có bệnh đừng kéo lên người A Triết! Bị mày coi trọng, A Triết thật là xui xẻo tám đời! Đồ đồng tính luyến ái đáng chết, lần sau đừng để tao thấy mặt mày, gặp mày một lần tao con mẹ nó đánh mày một lần!"

Cẩu Lương giống như đại minh tinh bị vây xem, mọi người dùng loại ánh mắt lộ vẻ kỳ quái nhìn cậu, ánh mắt kia tràn đầy ác ý, chán ghét và phấn khích.

Cậu che lại khóe miệng bị đánh rách, mờ mịt đứng tại chỗ, tiếng mọi người bàn tán chợt xa chợt gần.

"Thì ra cậu ta chính là Thích Trình, lớn lên như vậy à?"

"Trời ơi, sao cậu ta còn dám tới trường học, thật ghê tởm!"

"Tôi vậy mà cùng trường với cậu ta, buồn nôn, đồng tính luyến ái ghê tởm! Thật sự không chịu nổi!"

"Đồ cặn bã, cút ra khỏi Nhạc Thành!"

"Ha ha, người xui xẻo không phải là Chiêm học bá sao, tự nhiên bị Thích Trình coi trọng. Cậu xem cậu ta trêи đó viết như thế nào, cái gì mà "Cậu là ánh sáng duy nhất trong cuộc đời của tôi", "Nghĩ đến cậu đều sẽ bất giác mỉm cười". Ha ha, thật buồn cười nghĩ rằng mình là nữ chính phim thần tượng à? Chiêm Vĩnh Triết cũng thật thảm, buổi tối chắc cậu ta phải gặp ác mộng rồi!"

Mọi người mồm năm miệng mười mà bàn tán, người vừa rồi lớn giọng đem Chiêm Vĩnh Triết chọc giận, túm cặp sách kéo Cẩu Lương đẩy cậu đến trước chỗ bảng thông báo —— Cẩu Lương nhận ra cậu ta, bạn cùng lớp của nguyên chủ, Ngô Dũng, trong nhà rất có tiền, thành tích học không tốt, cùng đối tượng thầm mến của nguyên chủ là Chiêm Vĩnh Triết có ân oán cá nhân sâu xa, càng đáng chú ý là, cậu ta cùng Diệp Huy quan hệ rất tốt —— mọi người giống như nhìn thấy ôn dịch đều né tránh, Cẩu Lương thật thuận lợi mà tiến vào trong vòng vây.

Không ngoài dự đoán của Cẩu Lương.

Sau tủ kính bảng thông báo trường dán đầy thông cáo, đúng là nhật ký nguyên chủ viết, bên trêи ghi lại cuộc sống mới của cậu, ban đầu được cậu quý trọng để ở tầng dưới cùng của ngăn kéo có khóa.

Mà hiện tại, nó bị người khác xé từng tờ một, không hề riêng tư mà tùy tiện dán đầy ở trêи bảng thông báo trường.

Đột nhiên vẻ mặt Cẩu Lương trống rỗng không kịp phòng bị, trong lòng lại nở nụ cười.

【 Cẩu Lương: Làm thật đẹp mắt nha, tôi đang lo không có lý do ra tay đánh bọn họ đây. 】

【 Hệ thống giành giật từng giây, bị ác ý trong biển ý thức của chủ nhân làm sợ tới mức gấp giọng nhắc nhở cậu: Chủ nhân cân nhắc a a a!! Ngẫm lại hồn tệ, ngài đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân!! 】

【 Cẩu Lương: Đừng sợ, tôi xuống tay rất có chừng mực, sẽ không tổn thương hồn thể. 】

【 Hệ thống: _(:зゝ∠)_ 】

Những người này cùng hồn thể nguyên chủ có tính liên hệ mỏng manh, nhưng đều cho rằng nguyên chủ là người nhát gan sợ phiền phức, quái gở kỳ quái. Cho nên Cẩu Lương không thể mở màn liền ra tay dạy dỗ bọn họ được, miễn cho bị bọn họ nghi ngờ không phải chính chủ. Hiện tại lại không giống nhau, tượng đất cũng có ba phần tính tình, đối mặt tình hình như vậy cậu làm ra một ít hành vi quá kϊƈɦ, nói vậy các bạn nhỏ đáng yêu này cũng có thể thông cảm.

Ngoài mặt, Cẩu Lương nước mắt rào rạt lăn xuống xuống.

Cả người cậu phát run, trong tiếng lăng mạ và cười nhạo không chân thật, giống như đột nhiên hiểu ra chuyện gì đã xảy ra, hoảng hốt mà la lên một tiếng, cầm cặp sách đập mạnh tủ kính bằng thuỷ tinh của bảng thông báo, muốn đem sổ nhật ký dán ở bên trong cướp về.

Ngô Dũng cách cậu gần nhất đầu tiên là bị hoảng sợ, sau đó đoạt lấy cặp sách vứt trêи mặt đất, cười ha ha: "Sợ cái gì chứ, Thích Trình mày không phải viết khá tốt sao? Hành văn tốt như vậy, để người khác thưởng thức thì làm sao chứ? Mọi người qua nhanh nhìn xem, đồng tính luyến ái bản live, người cậu ta thích là hạng nhất lớp 11 của chúng ta Chiêm Vĩnh Triết đấy!"

"Cậu im miệng! Im miệng!!"

"Ai ya, cậu ta dám hét tôi này. Mọi người nghe một chút, tên biến thái này nó lại còn có mặt mũi hét người đấy."

"Tôi, tôi không phải......"

"Mày không phải biến thái thì là gì? Không nghe được người trong lòng mày vừa rồi nói như thế nào sao? Chiêm Vĩnh Triết nói mày ghê tởm, cậu ta nhìn mày giống như nhìn ruồi bọ." Ngô Dũng mặt đầy khinh thường.

Cẩu Lương lảo đảo một bước, như bị cướp đoạt cọng rơm cuối cùng, suy sụp mà kêu to: "Tôi không có! Không phải như thế......"

Ngô Dũng còn ngại cậu không chịu đủ kϊƈɦ thích, cười nhạo nói: "Mày không phải đồng tính luyến ái thì sao lại thích Chiêm Vĩnh Triết hả? Con mẹ nó mày chính là một tên biến thái, mẹ mày sinh mày ra thật đúng là tạo nghiệt! Bố mày lúc trước nên đem mày bắn trêи tường!"

Bị kϊƈɦ động, đám người lại lần nữa bắt đầu nháo lên.

"Haa, tôi đi phát một vòng bạn bè, không nghĩ tới trường học chúng ta vậy mà có loại người này, nó còn thích Chiêm Vĩnh Triết như vậy, cũng không tự mình soi gương."

"Tôi cũng đi phát một cái!"

"Trời ạ, cậu ta sẽ không có bệnh AIDS chứ?"

"Hẳn là không thể nào, cậu ta không phải nói muốn đem thân thể của mình để lại cho Chiêm Vĩnh Triết sao?"

"Thật buồn nôn, Chiêm Vĩnh Triết thật đáng thương, vậy mà bị loại người này mơ ước."

"Thật ghê tởm!"

"Biến thái cút ra khỏi trường học!"

"Biến thái đi tìm chết đi!"

......

Cẩu Lương hai mắt nóng bỏng, lỗ mũi co rút kịch liệt, thở hổn hển, cậu dường như bị kϊƈɦ thích cực độ, bỗng dưng hướng về Ngô Dũng người cách cậu gần nhất miệng lúc đóng lúc mở đánh lên một đấm!

"Câm miệng! Câm miệng cho tôi! Tôi không phải, tôi không phải!!"

Cậu vừa đánh vừa mắng trong tư thế liều mạng, thế mà đánh đến mức Ngô Dũng không hề có sức phản kháng.

Bộ dáng điên cuồng của cậu làm mọi người sợ tới mức thối lui, khi đám tiểu hoa tiểu thảo trong nhà ấm vừa đến đều tưởng lấy lý phục người, nhưng Cẩu Lương sẽ không cho bọn cơ hội đứng ngoài cuộc. Dùng 5 tích phân mua đạo cụ dị năng hệ Kim 30 giây, cậu thật mau xác định mấy tên chân chó của Diệp Huy đã ẩu đả nguyên chủ lần trước cùng mấy người bắt nạn nguyên chủ trong trí nhớ của cậu, phát động công kϊƈɦ.

Dị năng hệ Kim xuyên thấu thân thể, sinh ra đau đớn đủ để cho người mất khống chế.

Hiện trường lập tức hỗn loạn, đơn đả độc đấu biến thành quần ẩu, Cẩu Lương phát tiết mà chọn Ngô Dũng đánh vài cái, nhân cơ hội hướng ngoài vòng hỗn chiến chạy mất —— thứ lỗi cho kỹ năng vật lộn không điểm, vốn dĩ bản năng chiến đấu của dị năng giả tinh thần: Khuấy nước đục liền chuồn!

Trước khi đi, cậu còn không quên ném cho Ngô Dũng cùng ba tên chó săn lúc trước tạo ra vết thương trí mạng của nguyên chủ mỗi người một tấm Xui Xẻo Phù 1 tích phân có tác dụng trong thời gian hạn định 60 giây.

Đau đớn kịch liệt làm những người này lâm vào bạo nộ, bên cạnh mỗi người đều trở thành đối tượng hoài nghi đánh lén mình, vô cớ bị người đánh, tức giận không thể át xuống mà phản kϊƈɦ ——

"Chuyện gì thế này?! Haizz, các em đang làm gì đây!"

"A, giáo viên tới!"

"Là Hiệu trưởng!"

Cẩu Lương tránh ở một bên ôm đầu giả bộ bị thương, thuận tiện thưởng thức trò hay do chính mình đạo diễn, đứng nguyên tại chỗ hướng về nơi phát ra âm thanh nhìn qua, cùng lúc đó hệ thống rốt cuộc hoàn thành tìm kiếm người hợp phối, cậu trước hết nghe tới một trận âm thanh nhắc nhở hỗn loạn.

【 Đinh, leng keng, đinh, keng keng keng, đinh......】

【 Cẩu Lương vội hỏi: Tiểu Tứ, kết quả hợp phối thế nào? 】

【 Hệ thống: Chủ, chủ nhân, chủ chủ chủ nhân! Xảy...xảy ra chuyện lớn!!! 】

【 Cẩu Lương: Cậu trước hết dừng chương trình lại một chút, lỗ tai tôi đau quá. 】

【 Hệ thống yên tĩnh một giây đồng hồ, tắt âm thanh nhắc nhở cứng nhắc, nói: Đinh, chủ nhân thân ái, mục tiêu nhiệm vụ đã khoá! Hồn thể xứng đôi xác suất: 99.99%!! Hiện tiến hành rà quét hồn thể của mục tiêu! 】

【 Cẩu Lương:!!!!! 】

Cậu chớp mắt ngẩng đầu, thiếu chút nữa bị một người đá lại đây đạp trúng, công phu như thần mà né.

【 Cẩu Lương: Cậu nói cái gì?! Cậu ta ở nơi nào! 】

Cậu đi theo hệ thống chỉ thị hướng ra bên ngoài, còn không quên làm ra một bộ dáng hoảng hốt.

Hệ thống vây xem toàn bộ hành trình:......

Cẩu Lương một lòng phân ba thiếu chút nữa đụng phải Hiệu trưởng và giáo viên thể ɖu͙ƈ xông tới ngăn lại hỗn chiến, cậu ngạc nhiên mà trốn, ngay sau đó đụng phải một nam sinh hai tay ôm đầy sách. . TruyenHD

【 Đinh, thông tin cơ bản của mục tiêu đã rà quét xong. 】

Trước khi té ngã, Cẩu Lương nhìn theo phương hướng hệ thống chỉ thị, thấy nam sinh bị cậu va chạm lui ra phía sau một bước.

Chính là người này, một người...... A, là một học sinh cấp ba lớn lên rất cao.

Tuy Cẩu Lương cũng bị niềm vui ngoài ý muốn từ trêи trời giáng xuống, ngã trêи mặt đất sửng sốt hai giây, mới chật vật ngồi dậy, vội vội vàng vàng giúp đối phương cùng nhặt sách, một bên xem thông tin phản hồi của hệ thống trong biển ý thức.

Họ tên: Thời Vũ

Giới tính: Nam

Tuổi: 17 tuổi

Chiều cao: 185CM

Ngoại hình: ★★★★☆

Trí lực: ★★★★★

Thể năng: ★★★★★

Sức mạnh: ★★★★★

Tiềm lực: cấp S

Độ hảo cảm: Số liệu không ổn định, không thể tiến hành tính toán chính xác.

"Thật xin lỗi, thật xin lỗi, tôi không thấy rõ nên đã đụng vào cậu......"

Cẩu Lương ngữ khí xin lỗi mang theo nghẹn ngào cùng chân thành, hai mắt đẫm lệ ʍôиɠ lung âm thầm đánh giá người trước mắt.

Thân hình cao lớn, tướng mạo anh tuấn.

So với diện mạo của nguyên chủ càng tinh xảo, cậu càng thưởng thức diện mạo của Thời Vũ —— mày kiếm hàm phong, ánh mắt thâm thúy, ngũ quan lập thể, môi mỏng, anh khí bức người.

Đối phương có giáo dưỡng tốt đẹp, cho dù bị mạo phạm, vẫn dùng ánh mắt dịu dàng, mang theo chút khí chất lịch thiệp nho nhã, khi cậu ta cười —— tuy rằng không nói gì thêm nhưng vẻ mặt như vậy đủ để xoa dịu bất luận một người có cảm xúc hoảng loạn—— vừa thấy là biết xuất thân bất phàm.

Thông tin cơ bản hệ thống phản hồi cũng là như thế.

Thời Vũ xuất thân giàu có, ông bà, cha mẹ khoẻ mạnh, cùng hồn thể của cậu ta chỉ số liên hệ cực cao chứng minh hoàn cảnh gia đình vô cùng hòa thuận. Bằng chỉ số thông minh hơn người bình thường, hiện tại sớm đã đạt tới tiêu chuẩn tri thức cao nhất trong thế giới này, sở dĩ còn lưu lại đi học cấp ba, là bởi vì bố mẹ sợ hắn trưởng thành quá nhanh, lạc mất người quý trọng cùng nhau trải qua những chuyện tốt đẹp thời thiếu niên.

Khi học lên cấp ba, Thời Vũ lấy thành tích hạng nhất toàn thành phố trúng tuyển vào trung học bậc nhất thành phố A, nhưng sau đó vì lí do cá nhân mà tạm nghỉ học một năm. Hiện giờ trở về vườn trường, cậu ta lại không trở lại trường có nhân tài đông đúc nổi danh cho ra học sinh đi tới những trường Đại học đứng nhất trong thành phố, ngược lại lựa chọn Nhạc Thành.

Cho nên, cậu ta vừa mới nhận tài liệu học tập mới có thể xuất hiện ở chỗ này.

【 Cẩu Lương không hài lòng với những thông tin hời hợt này: Tiểu Tứ, lại mua một đạo cụ rút ra cảnh trong gương của hồn thể dùng một lần. 】

Hệ thống vui sướиɠ đặt hàng, nhưng thật mau, Cẩu Lương liền thất vọng phát hiện đạo cụ mất đi hiệu lực.

【 Cẩu Lương trừng mắt: Đây là có chuyện gì! Thương thành vậy mà đưa đạo cụ hàng giả hàng nhái, tôi muốn đánh giá xấu! 】

【 Hệ thống: Chủ nhân, ngài chờ một lát, không cần xúc động mà! 】

Tiếp theo nháy mắt hệ thống liền hu hu hu mà chạy về.

【 Hệ thống: Chủ nhân, bởi vì nguyên nhân không rõ, nên đạo cụ không có phương pháp đối nhân vật mục tiêu có hiệu lực, ta đã phản hồi lên chủ hệ thống, xin hãy kiên nhẫn chờ đợi. 】

【 Cẩu Lương:...... Hoàn tiền hay đánh giá xấu? 】

【 Hệ thống run bần bật: Chủ, chủ nhân, đừng mà, tôi lập tức cùng thương thành thương lượng. 】

Hừ, như vậy còn tạm được.

Thời điểm Cẩu Lương cùng hệ thống cò kè mặc cả cũng thành công bầm tím tiểu tâm linh của hệ thống, sách vở rơi rớt cũng được thu thập hoàn chỉnh.

Cẩu Lương: "Thật sự xin lỗi, tôi không đụng cậu bị thương chứ?"

Thời Vũ hơi hơi mỉm cười, ngăn cậu đang luống cuống, nói: "Không sao, cậu không cần xin lỗi. Tôi rất tốt, nhưng mà...... Bạn học này, cậu có khỏe không, chỗ này chảy máu rồi." Chỉ chỉ vị trí khóe miệng Cẩu Lương, Thời Vũ cũng không vội vã cầm lấy sách vở chất đống trêи mặt đất, ngược lại tiếp tục ngồi xổm dịu dàng nhìn Cẩu Lương, quan tâm hỏi: "Cậu đứng lên được không? Cần tôi đưa cậu đi phòng y tế không?"

Cẩu Lương ngẩn ngơ.

【 Cẩu Lương: Người tốt cả đời bình an. Tiểu Tứ, chính là bạn nhỏ đáng yêu này sao? 】

【 Đinh, độ hảo cảm của mục tiêu hiện tại: -5. 】

【 Cẩu Lương:......】

【 Hệ thống:............】

【 Cẩu Lương: Tiểu Tứ, tôi có thể cắn cậu ta không, cắn cậu ta không, cắn cậu ta không! ]

【 Hệ thống: Chủ nhân, ngài ngàn vạn bình tĩnh, độ xứng đôi 99.99% đó! Ngài suy nghĩ một chút, vì nó ngài tốt xấu nhẫn nại một chút đi, ngoan, ngàn ngàn ngàn vạn không thể lại giảm độ hảo cảm! 】

【 Cẩu Lương: Tôi cố nhịn cậu ta vậy. Quân tử báo thù mười năm chưa muộn, chờ tôi đem mảnh vỡ lấy đi, xem tôi đem gương mặt tươi cười ngụy quân tử của cậu ta xé xuống!

o( ̄ヘ ̄*o)】

Hệ thống:...... Không hổ là hồn thể từ thế giới quá độ tới, chỉ số bạo lực MAX, chỉ số mang thù MAX, hu hu, gặp gỡ chủ nhân như vậy nó cũng là thống sinh gian nan.(tương tự như nhân sinh gian nan)

Cẩu Lương chật vật mà xoa xoa nước mắt, ngượng ngùng nói với cậu ta: "Cảm ơn cậu, tôi không có việc gì ——"

Lời nói còn chưa nói xong, giáo viên thể ɖu͙ƈ và hiệu trưởng từ trong đám người quần ẩu đã đem học sinh kéo bè kéo lũ đánh nhau khống chế sơ tán rồi, Chủ nhiệm giáo vụ* ưỡn cái bụng lớn bước đi, quy tắc lạc hậu vỗ tủ kính kêu to: "Đồi phong bại tục! Buồn cười! Thích Trình là em nào? Em nào là Thích Trình hả?!"

*Chủ nhiệm giáo vụ: là người quản lý, theo dõi toàn bộ hoạt động giảng dạy và học tập của giáo viên và học sinh...

Học sinh bên ngoài đánh nhau mà lan đến bị hiệu trưởng bắt lại đã chỉ ra và xác nhận Cẩu Lương.

Chủ nhiệm giáo vụ tức muốn hộc máu mà đem Cẩu Lương bắt tới. Hiệu trưởng nhìn đến nhật ký, mày lập tức nhăn lại, để giáo viên Thể ɖu͙ƈ chạy nhanh đi lấy chìa khóa tủ kính, đem những trang nhật ký bát nháo khó coi gỡ xuống đưa đến văn phòng ông, hô một tiếng trước mặt mọi người chất vấn giáo viên chủ nhiệm của Cẩu Lương.

Bọn họ đang định đem học sinh gây sự đưa tới chỗ giáo vụ, không hề dự liệu, một học sinh chuyên thể ɖu͙ƈ cao to ầm ầm té xỉu trêи mặt đất, sau đó liên tiếp có ba người ngã theo.

Đám người hiệu trưởng sửng sốt, một bên gọi xe cứu thương, một bên kiểm tra tình trạng của những người khác, phát hiện rất nhiều người ngay cả đứng đều không đứng nổi.

Hiệu trưởng sắc mặt thoáng chốc đen kịt.

Sự cố trường học tồi tệ như vậy...... Nếu xử lý không tốt, chén cơm này ông đừng mong ăn đến cùng!

Hiệu trưởng cắn răng nói: "Gọi cảnh sát, thông báo việc này đến phụ huynh học sinh!"

Chủ nhiệm giáo vụ kinh hãi: "Hiệu trưởng không được, việc này nháo lớn —"

Nháo lớn? Chuyện này không cần nháo liền rất đủ lớn! Căn bản giấu không được!

Hiệu trưởng lắc lắc đầu bảo ông làm theo, việc đã đến nước này hậu quả dù có nghiêm trọng cũng không thể tránh né, điều phải làm bây giờ chính là đem tổn thất đến mức nhỏ nhất. Vả lại, nếu xảy ra mạng người, ai tới phụ trách việc này? Ông sao?

Ông gánh không nổi!

Tất cả những người liên quan đến vụ ẩu đả tính cả Cẩu Lương đều được xe cứu thương kéo vào bệnh viện.

Trêи xe, một thiếu niên ngồi cùng Cẩu Lương đột nhiên bật khóc —— cậu ta dường như vừa rồi mất khống chế mới từ trong bạo lực phục hồi tinh thần, mặt đầy hoảng sợ và mờ mịt. Cậu ta đã ý thức được chính mình phạm tội, cũng ý thức được mình có lẽ không nhận nổi hậu quả, cậu tuổi còn trẻ không có bất kỳ biện pháp xử lý tình huống trước mắt, chỉ là bản năng bất lực gào khóc đến lạc giọng.

Cảm xúc của cậu ta giống như virus lây nhiễm những người khác, tiếng khóc hoặc cao hoặc thấp tràn ngập toàn bộ thùng xe, khiến nhân viên y tế đều dọa sợ, vội vàng trấn an bọn họ.

Mà Cẩu Lương từ đầu đến cuối ôm đầu gối chôn đầu vào, rúc ở trong góc.

【 Cẩu Lương: Tiểu Tứ, có phải hệ thống gặp trục trặc hay không? Cậu xác định chính là cậu ta?? 】

【 Hệ thống: Đúng vậy chủ nhân, tôi đã lặp đi lặp lại ba lần rồi, kết quả quy trình hợp phối đều là: Độ xứng đôi xác suất 99.99%. 】

Không trách Cẩu Lương không dám tin tưởng như vậy.

Hệ thống đánh số 004, cùng cậu giống nhau, là người lần thứ tư được Cục Quản Lý Thời Không phái xuống thế giới nhiệm vụ hiện tại chấp hành nhiệm vụ —— nghĩa là, thế giới hiện tại đã có ba vị chấp hành giả và hệ thống nhiệm vụ thất bại.

Ghi chép biểu hiện ba lần thất bại trước đó↓↓

Nhóm thứ nhất, người chấp hành dùng thời gian 10 năm định vị nhân vật mục tiêu độ xứng đôi xác suất 60%, nhóm thứ hai ở năm thứ 13 định vị nhân vật mục tiêu độ xứng đôi xác suất đạt 80%, nhưng bọn họ cùng túc thể cả đời cũng không thể hoàn thành nhiệm vụ, chủ hệ thống phán định bọn họ định vị sai người rồi. Nhóm thứ ba thảm hại hơn, ở thế giới này lưu lạc 60 năm, cũng không gặp được một nhân vật mục tiêu có độ xứng đôi xác suất vượt qua 50%.

Đây là lần đầu Cẩu Lương trải qua thế giới nhiệm vụ, cậu cũng đã chuẩn bị tốt tâm lý nhiệm vụ thất bại.

Mà hiện tại, cậu đi vào thế giới này ngày thứ ba, liền xác định mục tiêu độ xứng đôi tới 99.99%, đây không thể gọi là vui mừng, mà là sợ hãi!

【 Hệ thống cũng rất kϊƈɦ động, nhưng không thể không nhắc nhở, nói: Chủ nhân, độ hảo cảm -5 gây bất lợi cho việc hoàn thành nhiệm vụ, mong chủ nhân cần phải nhanh chóng khắc phục. 】

【 Cẩu Lương:...... Hừ, ông đây sống hơn một nghìn năm vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy sinh vật giả nhân giả nghĩa như vậy.】

Thế mà ngay cả cậu cũng lừa gạt chứ, đây mới là điểm chân chính khiến Cẩu Lương khó chịu. Uổng cậu tự xưng là thị lực hơn người, kinh nghiệm phong phú, mà vẫn bị một tên nhóc 17 tuổi vắt mũi chưa sạch diễn kịch trước mặt, thật là càng nghĩ càng tức giận.

【 Hệ thống: Chủ nhân, nhiệm vụ là quan trọng! Nhiệm vụ cao cả! Lau mồ hôi.JPG】

Cẩu Lương đương nhiên biết rõ tầm quan trọng của nhiệm vụ.

【 Hơi hơi trầm ngâm, Cẩu Lương nói: Tiểu Tứ, cậu xem cậu ta bây giờ còn ở Nhạc Thành không, đang làm cái gì, còn có, tra một chút lớp học của cậu ta. 】

Hệ thống vội lên tiếng, nhưng thật mau nó lại mang đến tin tức vô cùng bất hạnh không liên quan đến Thời Vũ và nguyên chủ.

【 Hệ thống: Chủ nhân, chức năng xác định hành động gặp chướng ngại, chỉ có thể định vị đến vị trí mục tiêu, nhưng không cách nào theo dõi hắn đang làm cái gì, trong bán kính 1 mét tất cả đều là điểm mù. Nguyên nhân không rõ, tôi đã đem tình huống phản hồi cho chủ hệ thống, xin chủ nhân kiên nhẫn chờ đợi. 】

【 Cẩu Lương nhíu mày, không kiên nhẫn mà nói: Chờ cái gì, cuối cùng không phải là giống đạo cụ rút ra cảnh trong gương mất đi hiệu lực sao, phía chính phủ lại giải thích là lỡ ném một cái mảnh vỡ mang theo lực lượng không rõ làm ảnh hưởng chức năng của hệ thống chứ gì? Không đưa ra biện pháp giải quyết đừng tới phiền tôi. 】

【 Hệ thống: Vâng, chủ nhân T T. 】

Cẩu Lương nhìn về phía bản đồ xác định mà hệ thống cung cấp, quả nhiên có một điểm mù lớn đang từ trường cấp ba Nhạc Thành rời đi.

【 Cẩu Lương: Theo sát cậu ta, đừng đem người lạc mất. Còn có, đem hình ảnh theo dõi Diệp Huy, Diệp Siêu, Trình Lị cho tôi —— thất thần làm gì, cậu sẽ không nói với tôi, chức năng xuất xưởng đối bọn họ cũng mất đi hiệu lực chứ? 】

【 Thấy Cẩu Lương sắc mặt không tốt, hệ thống vội nói: Không, không có, tôi đây lập tức lấy ra cho ngài....... Chỉ là, chủ nhân, chúng ta hiện tại đã xác định được mục tiêu, chuyện khác, muốn trước đó phát ra một cái hay không? Bằng không chủ hệ thống bắt ngài trình tư liệu chấp hành nhiệm vụ mỗi ngày lên...... Cấp trêи muốn nói chuyện. 】

【 Cẩu Lương thong thả cười, nói: Bọn họ thẩm tra thì thế nào, nếu tôi vi phạm quy tắc nhiệm vụ cậu sẽ không phải nhắc nhở tôi mà là trực tiếp trừng phạt à. Yên tâm, trí nhớ tôi so với cậu tốt hơn, sẽ không phạm loại sai lầm cấp thấp này. Còn tôi vì sao muốn làm như vậy...... A, tôi chỉ sợ chỉ số thông minh của cậu không đủ trình tự để lý giải chuyện phức tạp như vậy. Cậu chỉ cần nhớ kỹ lời tôi nói, tùy thời chú ý bọn họ, có tình huống thì báo cáo với tôi là được. 】

Hệ thống: _(:зゝ∠)_ ngượng ngùng, tôi nghe ra ngài là đang xúc phạm chỉ số thông minh của tôi nha, ha ha.

Cẩu Lương không quản tâm tình nhỏ của nó, chuyên tâm theo dõi xem Diệp gia 3 người.

Diệp Huy thể hiện dáng vẻ học sinh tốt thành thành thật thật mà đi học, khiến Cẩu Lương ngoài ý muốn chính là, Diệp Siêu và Trình Lị đang ở trêи xe thảo luận chuyện trường học đột nhiên có điện thoại báo bọn họ đi bệnh viện. Trình Lị không nghĩ ra thân thể con trai có thể xảy ra vấn đề gì, Diệp Siêu đang ở bên ôn tồn trấn an, bảo bà không nên gấp gáp, đi bệnh viện tự nhiên sẽ biết.

Thật hiển nhiên, bọn họ đang hướng tới bệnh viện rồi.

Cẩu Lương nhếch khóe miệng, đáy mắt lộ ra một chút tươi cười ác ý.

—— Tới vừa lúc. Thích Trình à Thích Trình, hy vọng tôi chuẩn bị quà gặp mặt này, cậu sẽ thích.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện Bàn Luận Tư Thế Ăn Cẩu Lương Chính Xác