7 Kiếp Nhân Duyên

Chương 35: Tế Tổ


“Ai da Ai da, đau chết ta! Ngươi buông tay ra!”Con thỏ vươn tay, dùng sức hất tay Doãn An Nhiên.

“Không đau ngươi không nhớ lâu.

”“Sao lại như vậy?”Con thỏ lấy lại được lỗ tai, vẻ mặt ủy khuất.

“Không ngăn ngươi, ngươi lại trúng lời nói khách sáo, ngươi nói xem sao ngươi lại ngu xuẩn như vậy?”Con thỏ trừng mắt liếc Doãn An Nhiên, mặc dù nàng rất muốn cãi lại, nhưng dường như hắn nói cũng không sai.

Thiếu chút nữa là lại lỡ miệng.

“Đầu óc ngươi chỉ có bấy nhiêu, làm sao có thể sống đến tận bây giờ nhỉ?”“Được hoàng thượng cứu chứ sao.

”“! ”Doãn An Nhiên thở dài, thấp giọng nói: “Về sau chẳng lẽ phải đi khắp nơi cứu con thỏ này sao?”Ngôn tình hài hước, "kinh dị" và đầy lãng mạn: Nếu bạn gái và mèo cưng hoán đổi thân xác thì phải làm sao?Nổi máu anh hùng cứu cô một lần, 3 năm sau, tình cờ gặp lại, hai từ duyên phận dường như trở nên càng trớ trêuMột thân phận mới, một quá khứ mới, liệu cô có tìm được chân tướng đằng sau mối thù giết cha?Một thế thân bị gán nợ dần dần bóc trần khuất tất về thân thế của mình, từng bước lột xác“Ngươi nói cái gì?”Con thỏ xoa xoa tai, quay đầu nhìn về phía Doãn An Nhiên.

“Ta nói, nhà của ta có một mảnh ruộng nhỏ, trong ruộng có rất nhiều củ cải, trong nhà có đầu bếp, sẽ có hàng trăm cách nấu củ cải, ngươi có muốn nếm thử không?”Doãn An Nhiên mượn lời Mộ Thanh Yên nói lại một lần.

“Được được!”“! ”Doãn An Nhiên thở dài, có chút bất đắc dĩ.

Không cảm thấy lời này quen thuộc sao?Dễ lừa như vậy sao?Bị người khác lừa đi thì làm sao bây giờ?“Ngươi làm sao thế? Tại sao không nói chuyện? Còn đi ăn củ cải không?”Con thỏ chọc chọc cánh tay Doãn An Nhiên, mở lớn mắt tròn xoe, vẻ mặt chờ mong nhìn hắn.

“Con thỏ ngu xuẩn.

”Doãn An Nhiên nói xong xoay người rời đi, con thỏ vội vàng đuổi kịp.

Bên trong đại điện, Mộ Thanh Yên ngáp một cái, tròng mắt lưu chuyển.

Quân Bắc Hàn có chuyện gạt nàng, là chuyện gì nhỉ?Vốn dĩ tìm con thỏ nói lời khách sáo là có thể moi chuyện dễ dàng, ai ngờ có một tên Doãn An Nhiên đáng ghét làm kế hoạch thất bại.

Khoảng thời gian sau đó, Mộ Thanh Yên vẫn luôn rất rảnh rỗi, mà Quân Bắc Hàn lại càng ngày càng bận rộn.

Nhưng mỗi khi trời tối đều xuất hiện đúng giờ, lăn lộn nàng một lần lại một lần.

Thẳng đến ba tháng sau, trên giường, Quân Bắc Hàn ăn uống no đủ nằm bên cạnh Mộ Thanh Yên, thưởng thức mái tóc đen của nàng.

“Thanh Yên, ba ngày sau xuất phát đi tế tổ.

”“Chả trách trong khoảng thời gian này chàng bận rộn như vậy, thì ra để chuẩn bị cái này, tính toán thời gian hình như là tới rồi.

”“Thanh Yên, đến lúc đó có một tuồng kịch, cần nàng phối hợp diễn một chút.

”Mộ Thanh Yên sửng sốt: “Diễn cái gì?”“Thái hậu bị ám sát bỏ mình.

”Một tay Quân Bắc Hàn đỡ đầu, khóe môi gợi lên một nụ cười ôn hòa, cưng chiều nhìn Mộ Thanh Yên bên giường.

“Vì sao?”Mộ Thanh Yên cực kì khiếp sợ, tại sao muốn nàng “Giả chết”?Quân Bắc Hàn vươn tay, khẽ vuốt ve khuôn mặt Mộ Thanh Yên.

“Nếu thái hậu bất tử, hoàng hậu xuất hiện thế nào đây?”Mộ Thanh Yên ngẩn ra, ngu người.

“Thanh Yên, ba tháng này ta vẫn luôn chuẩn bị, nàng nên đổi một thân phận.

”“Làm hoàng hậu của ta, có được không?”Mộ Thanh Yên ngẩn ngơ, nàng thế nào cũng không nghĩ tới, Quân Bắc Hàn tính toán như vậy, hơn nữa đã có chuẩn bị thỏa đáng!Trên danh nghĩa bọn họ là mẫu tử, vốn không nên có bất luân chi luyến*.

Nhưng nếu yêu, vậy phóng túng một phen thôi.

Nàng chưa bao giờ dám hy vọng xa vời còn có thể làm thê tử của hắn.

“Thanh Yên ”Quân Bắc Hàn duỗi tay nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của Mộ Thanh Yên, giống như che chở trân bảo.

“Đừng lo lắng, đừng sợ, nàng chỉ cần phối hợp với ta, sau đó chờ lên kiệu hoa là được, chuyện khác cứ giao cho ta.

”Mộ Thanh Yên yên lặng, nàng buông rèm chấp chính ba năm, triều thần ai không biết?Lực cản này, nàng quả thực không dám tưởng tượng.

“Thanh Yên, không được lùi bước, ta đã hành động, ở bên cạnh ta, đừng vứt bỏ ta.

”“Được ”Tế tổ năm năm một lần là nghi thức vô cùng long trọng của Thanh quốc.

Tế điện tổ tiên, cầu phúc an khang.

Một đội ngũ mênh mông xuất phát từ kinh thành, nhìn xa như một con rồng dài, vô cùng long trọng.

Trước đội ngũ là thống lĩnh Ngự Lâm Quân cùng đại tướng quân Doãn An Nhiên.

Ở giữa đội ngũ là xe ngựa của hoàng đế và thái hậu, phía sau bọn họ là văn võ đại thần.

Đi khoảng chừng nửa ngày, trước khi mặt trời lặn, tất cả mọi người đến Kinh giao Hoàng Lăng, vào ở hành cung.

Kinh giao Hoàng Lăng được ông trời ưu ái, phong thuỷ rất tốt.

Phía sau Hoàng Lăng có một suối nước nóng tự nhiên, nước trong suối quanh năm ấm áp, có nhiều khoáng chất, dưỡng sinh dưỡng nhan.

Mà hành cung Hoàng Lăng xây ở bên cạnh suối nước nóng, bao bọc toàn bộ suối nước nóng bên trong.

Bình thường hành cung chỉ có hoàng đế mới có quyền ở, các văn võ đại thần không có tư cách vào.

Chỉ khi tế tổ năm năm một lần, văn võ đại thần mới được hoàng đế ban cho cơ hội đến suối nước nóng tắm rửa hưởng thụ, cơ hội mười phần trân quý.

Vì vậy, các quan viên mang theo tùy tùng, thông thường sẽ đem tùy tùng là gia quyến trong nhà, để bọn họ cũng có thể cùng nhau hưởng thụ.

Cam Tuyền Cung.

Gió thổi tung rèm cửa bốn phía, ánh trăng xuyên thấu qua khe hở màn chui vào, mê man chiếu vào suối nước nóng.

Khí nóng lượn lờ bay lên, toàn bộ suối nước nóng tỏa ra hơi nước mênh mông.

Mộ Thanh Yên nghe nói Quân Bắc Hàn vừa mới đến hành cung liền cùng các đại thần hội nghị, nàng liền một thân một mình tới Cam Tuyền Cung.

Cởi quần áo, Mộ Thanh Yên từng bước đi vào bên trong suối nước nóng.

Da thịt ngâm trong nước suối ấm áp, Mộ Thanh Yên cảm thấy tế bào toàn thân đều rung động.

Suối nước nóng rất lớn, giống như một hồ bơi.

Dưới ánh trăng, bên trong hơi nước mông lung khiến người ta không nhìn rõ lắm.

Mộ Thanh Yên dựa vào cạnh hồ nhắm mắt dưỡng thần.

Chợt nghe bên ngoài truyền đến một giọng nữ.

“Bây giờ hậu vị của hoàng thượng đang bỏ trống, nghe nói, lần tế tổ này hoàng thượng sẽ định ra hoàng hậu.

”“Chẳng trách lần này các đại thần trong danh ngạch đều mang theo nữ nhi, phu nhân đều để lại nhà.

”“Tỷ tỷ, lần này nếu một trong hai tỷ muội chúng ta may mắn thì đừng quên nhau nhé.

”“Được, muội muội.

Nghe nói trước đó hoàng thượng đang nghị sự, cũng không biết bao giờ kết thúc.

”“Dù có kết thúc thì đêm muộn như vậy cũng sẽ không tới suối nước nóng đâu.

”“Muội muội có điều không biết, ta vừa mới nhận được tin tức, suối nước nóng bên này đang chuẩn bị, khẳng định có người dùng.

”“Tỷ tỷ, ở Cam Tuyền Cung trừ hoàng thượng, còn có thái hậu, nếu là người thì sao?”“Muội nói lão xử nữ kia? Sẽ không đâu, hiện tại bà ta bị hoàng thượng khống chế, trong tay không có quyền lực, là một cái vỏ rỗng, nhất cử nhất động đều bị khống chế!”“Tỷ tỷ biết thật nhiều!”“Chưa hết đâu, học chút nhé, chờ một lúc sau hoàng thượng xuất hiện thì xem bản lĩnh của ta.

Ôn tuyền xứng mỹ nhân, nhất tiêu hồn mê người.

”Nghe như vậy, Mộ Thanh Yên suýt chút nữa phun ra một ngụm máu!Lão xử nữ?Thì ra mọi người bên ngoài đều gọi nàng như thế!Hai nữ nhân này muốn bay lên đầu cành làm phượng hoàngà?Mộ Thanh Yên cười nhạt, đắc tội yêu hậu, sống qua đêm nay hẵng nói tiếp.

“Tử Tô” Mộ Thanh Yên gọi.

Nhưng không ai đến.

Mộ Thanh Yên nhíu mày, lại gọi một tiếng, vẫn không có phản ứng.

Khi Mộ Thanh Yên muốn đứng dậy, đột nhiên, cổ chân đụng tới một cái gì đó.

Thật dài, thật mềm mại, giống như tóc?Tim Mộ Thanh Yên đột nhiên đập mạnh.

Nháy mắt sau, Mộ Thanh Yên vừa nhấc chân xoay người đưa tay ra, tấn công vào trong nước.

Bên trong một mảnh hơi nước, bọt nước văng khắp nơi, một người chui ra từ trong nước.

Mái tóc đen dài dán trên người, hắn đã sớm có chuẩn bị, duỗi tay ra liền bắt được cổ tay Mộ Thanh Yên, vây nàng bên cạnh ôn tuyền.

“Nàng muốn mưu sát phu quân sao?”Mộ Thanh Yên sửng sốt, mặt Quân Bắc Hàn dính đầy bọt nước gần trong gang tấc.

“Chàng làm ta sợ muốn chết, chàng tới khi nào?”Mộ Thanh Yên nhẹ nhàng thở ra, dùng ánh mắt trách cứ nhìn Quân Bắc Hàn.

Quân Bắc Hàn bày ra vẻ mặt vô tội.

“Trách ta sao? Là nàng nghe góc tường quá mê mẩn mới không thấy ta.

”“Vậy ta gọi Tử Tô, sao không ai vào?”” Ta ở bên trong, ai dám vào chứ?” Đáng ghét!”Mộ Thanh Yên dùng ta véo mặt Quân Bắc Hàn, véo đến biến dạng, để lại những vết hồng.

” Mặt vi phu bị nhéo hỏng sẽ không còn soái nữa, nàng cam lòng không? Phải biết rằng, hiện tại vi phu chính là tú sắc khả xan*!”*đẹp ăn thay cơm được á” Miệng lưỡi trơn tru, không đứng đắn gì.

”Mộ Thanh Yên thu tay, lúc này nàng mới phát hiện Quân Bắc Hàn lộ ra phân nửa vòm ngực cường tráng rắn chắc trong nước, trên mặt còn dính đầy những giọt nước trong suốt.

Một bức họa mỹ nam tắm sống sờ sờ khiến người ta không khỏi miên man bất định.

” Miệng có trơn hay không nàng cứ thử sẽ biết.

”Quân Bắc Hàn nói xong, cúi đầu hôn lên môi Mộ Thanh Yên.

Hắn để nàng ở bên cạnh ôn tuyền, hai tay không an phận dao động trên làn da trơn bóng của nàng.

” Ưm…” Mộ Thanh Yên hừ nhẹ.

Ngay sau đó, Quân Bắc Hàn nâng chân Mộ Thanh Yên lên.

” Đừng ở chỗ này…”” Ôn tuyền xứng mỹ nhân, trẫm rất muốn thử xem…”” Không cần mà.

”Uyên ương hí thủy* cái gì, Mộ Thanh Yên cảm thấy rất ngượng ngùng, hơn nữa bên ngoài còn có hai nữ nhân đang ôm mộng làm phượng hoàng, nàng thật sự không muốn.

” Không cần thì không cần nữa.

”Quân Bắc Hàn buông chân Mộ Thanh Yên xuống.

Mộ Thanh Yên mới nhẹ nhàng thở ra, Quân Bắc Hàn lại nói: ” Vậy chúng ta tán gẫu?”” Tán gẫu cái gì?”” Tán gẫu ngày đó lúc nàng say rượu cứ nhắc tới hai nam nhân kia.

” Nào có, chàng nghe lầm!”” Vậy sao? Ngày đó nàng rõ ràng nói…”Quân Bắc Hàn còn chưa nói xong, Mộ Thanh Yên đi đến gần, đôi môi ngăn chặn cái miệng của hắn, sau đó đùi ngọc nhấc lên, ôm lấy thắt lưng Quân Bắc Hàn.

Nàng thật sự không có lý do thoái thác nào tốt cả, nàng trả lời một câu, Quân Bắc Hàn lại hỏi một câu, hỏi ra mười vạn câu hỏi vì sao luôn mất.

Cho nên đơn giản vẫn là tới bán mình thôi.

Dù sao mỗi lần hắn ăn uống no đủ sẽ không truy cứu nữa.

Quân Bắc Hàn quả nhiên không hỏi nữa, hắn vừa hôn Mộ Thanh Yên, khóe miệng vừa nở nụ cười gian xảo.

Nước ôn tuyền dao động, Quân Bắc Hàn công thành đoạt đất, mỗi lần lại sâu thêm.

Trận địa của Mộ Thanh yên thất thủ, mỗi lần đều thừa nhận.

Đầu nàng tựa vào cạnh hồ ôn tuyền, thân thể không ngừng run rẩy, trong miệng phát ra những thanh âm rên rỉ nhỏ vụn.

Quân Bắc Hàn càng lúc dùng sức, Mộ Thanh Yên gần như không khống chế được, giọng run rẩy kêu lên.

Bên ngoài ôn tuyền lại truyền đến giọng của hai nữ nhân kia.

“Thế nào mà ta vừa mới nghe được bên trong ôn tuyền có tiếng nói nhỉ?”“Có sao? Không thể nào? Hoàng Thượng còn chưa đến, bên ngoài cũng không có người canh giữ, bên trong làm sao có người?”Thân thể Mộ Thanh Yên run lên, hai nữ nhân này sẽ không muốn vào đây chứ?“Bắc Hàn, đừng như vậy, chàng nhẹ một chút đi, bên ngoài có người!”Mộ Thanh Yên cắn nhẹ môi, cố gắng làm cho chính mình không phát ra âm thanh.

.

Đọc đầy đủ bản convert được dịch hay nhất truyện 7 Kiếp Nhân Duyên